Chương 28: NGƯỜI NÓI HÀNH

 

Lời bay theo gió

 

- Con ơi! Đừng buồn khi gặp người có ý kiến không đẹp về con và nói những lời chói tai con!

 

       Con phải nghĩ về con tệ hơn, và phải tin chắc không ai khiếm khuyết hơn con.

 

       Nếu con có đời sống nội tâm, con sẽ chẳng quan tâm đến những lời nói thoảng qua.

 

       Biết thinh lặng những lúc gặp trái ý, và hướng tâm hồn lên cùng Cha mà không xao xuyến vì lời người ta xét đoán: đó là khôn tuyệt đấy!

 

Bình an trong Chúa

 

Bình an của con không hệ ở miệng người đời; vì dầu họ cắt nghĩa phải hay trái việc con làm, con cũng không vì đó mà thành người khác.

 

Hỏi bình an và vinh dự thật không ở Cha thì ở đâu?

 

       Ai không chiều ý người đời, cũng không sợ mất lòng họ: người ấy sẽ được bình an đặc biệt.

 

       Những áy náy của tâm hồn, những xao xuyến của thần trí đều do tình yêu lăng lố và sợ hãi vô lý.

 

SUY NIỆM

 

Ta hay áy náy vì lời phẩm bình, vì dư luận.

 

Chiều được đời, ta cho là sướng: mất lòng họ, ta đâm lo; bị đời khinh, ta cho là khổ. Những tiếng khen, lời chê của đời không là khói, là bóng, là hơi thở sao? Nó có thêm hay bớt được gì nơi ta đâu?

 

       Ôi! Vị nể! Sao không vị nể Chúa hơn? Sao không sợ Chúa ghét mà sợ người chê? Nếu sợ sao không làm điều phải làm!

       Lạy Chúa! Xin đừng để con vị nể người đời hơn vị nể Chúa. Con thà chịu đời ruồng rẫy, đày đọa còn hơn bị Chúa chê. Xin cho con thấy mắt Chúa hằng nhìn con, để con làm mọi việc trước nhan thánh Chúa.